Chương 962
“Chẳng biết lo nghĩ gì hết, đến lúc bị người ta lừa thì đừng về tìm anh khóc lóc, NhanMinh Tú, anh nói cho em biết, hôm nay anh nhất quyết không đi nữa, anh đã nhận cho em vai diễn kia rồi, cho dù trói em lại thì cũng phải đưa em về!”
Ôn Đức Duy nói xong thì vén ống tay áo lên, hung hăng đi về phía NhanMinh Tú, trông cứ như sắp xông vào đánh cô ấy đến nơi.
Nhưng mà anh ta còn chưa kịp đến gần cô ấy thì đã bị hai vệ sĩ đè xuống mặt đất, mặt anh ta đỏ bừng lên, nhưng lại giống như một con cá bị vứt lên bờ, giãy tưng tưng nhưng không dậy nổi.
NhanMinh Tú đã đứng dậy định chạy về phía sau rồi bỗng mắt chữ O mồm chữ A nhìn lại, Nhan Nhã Quỳnh vẫn bình chân như vại, từ đầu đến cuối, không chỉ vẻ mặt, ngay cả độ cong của tóc cũng không hề thay đổi, trông cô cực kỳ an tĩnh.
Sau khi bình tĩnh lại, NhanMinh Tú ngồi lại ghế sofa, ho nhẹ một cái nhìn Ôn Đức Duy vẫn đang cố gắng giãy giụa trên mặt đất, cô không nhịn được che miệng cười khúc khích, đôi lông mày cong cong, hai gò má phinh phính nhô lên, nhìn mà muốn véo một cái.
“Mau bảo họ thả anh ra, người ở đầu xông vào thế này! NhanMinh Tú, nếu như em còn dám cười anh nữa thì em xác định xong đời luôn đấy!”
Ôn Đức Duy bị đè xuống đất thế rồi mà vẫn không chịu yên, anh ta cố gắng dùng hết sức lực ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/3498935/chuong-899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.