Chương 945
Cô hơi cau mày, hai má nhẹ nhàng dán vào lòng bàn tay của anh, bĩu môi không muốn mở mắt.
“Em không có xấu hổi Đều tại anh hết, lúc nấy anh hai nhất định là đang chê cười em”
Nói xong, cô đưa tay đẩy bàn tay to lớn của anh ra, hầm hừ di chuyển sang phía sô pha bên kia, nằm sấp xuống một tay ôm mặt.
Bên ngoài căn nhà mưa to, mưa lớn cuốn trôi lớp đất cát, thanh âm vang lên bên tai, không khí trong phòng khách nhất thời bị áp bức đến mức khiến người ta không thở nổi, Hoác Anh Tuấn đi tới xoa xoa tóc của cô sau đó cũng không dừng lại, một mạch đi thẳng lên lầu.
Cứ như vậy trong phòng khách chỉ còn lại một mình cô, chờ sau khi hoàn toàn bình tĩnh lại, Nhan Nhã Quỳnh mới bĩu môi đứng dậy.
NhanKiến Định vốn muốn lên lâu để đi đến thư phòng xử lý những chuyện còn đọng lại vào buổi chiều, nhưng sau khi bước lên lầu hai thì…
Trong đầu anh ta bây giờ tràn ngập hình ảnh người con gái mà anh ta đón về ngày hôm nay, đủ dáng vẻ sắc thái vui cười tức giận, như thực mà cũng như mơ.
Nghĩ mãi nghĩ mãi, không kìm được lòng anh ta đi đến phòng của cô, nhẹ nhàng gõ cửa ba tiếng nhưng không thấy ai mở cửa, anh ta liền thuận tay đẩy của đi vào.
“NhanMinh Tú.”
NhanKiến Định khẽ gọi, cô ngoái đầu lại nhìn.
Đôi lông mày thanh tú của cô nhíu lại, mái tóc dài mềm mại vắt sang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/3490879/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.