Chương 769
“Hử? Thật sao? Nhã Quỳnh cũng muốn chúng ta ở chung với nhau đời đời kiếp kiếp à?”
Giang Anh Tuấn cười vui vẻ xoa mái tóc mềm mại của cô.
Nhan Nhã Quỳnh không chút chậm trễ nhẹ nhàng gật đầu: “Đương nhiên là muốn.”
Nhận được câu trả lời mà mình mong muốn, Giang Anh Tuấn chống cằm lên trên đầu của Nhan Nhã Quỳnh, bờ môi vẫn luôn giương lên.
May mắn làm sao, có thể gặp được em vào lúc nhỏ, làm thanh mai trúc mã che chở em lớn lên, mặc dù giữa đường có xuất hiện vài chuyện ngoài ý muốn, nhưng kết cuộc chắc chắn sẽ tốt đẹp.
Tối hôm đó, Nhan Nhã Quỳnh chôn trong ngực của Giang Anh Tuấn, khóe miệng hai người đều vểnh lên, ngủ ngon lành. Chỉ có một mình bạn nhỏ NhanHướng Minh ở bên ngoài là không được tốt số như vậy, rõ ràng là cậu đi cáo trạng, nhưng đừng nói đến cậu, ngay cả ông cụ Otto cũng không thấy đâu, trong cả tòa biệt thự to lớn chỉ còn lẻ tẻ vài người hầu, những người hầu khác đều đã bị trục xuất về nhà.
Cũng may hôm qua cậu bé mới đến ở, căn phòng vẫn xem như là còn tạm được, sau khi buồn bực nằm xuống, càng nghĩ càng thấy tức giận, làm cách nào cũng không ngủ được.
Thật sự trợn tròn mắt đợi đến hơn ba giờ sáng, chờ đến khi NhanKiến Định trở về, vừa nghe thấy tiếng xe thì lập tức trở mình một cái đứng lên từ trên giường lao xuống dưới, vẻ mặt bé nhỏ uất ức như người khác thiếu cậu bé mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/3385292/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.