Chương 719
Nhưng nếu như ông ta nhất định muốn trốn thì mấy người họ cho dù có mất cả một tuần cũng chưa chắc đã tìm thấy người.
Trong thoáng chốc sự việc lại rơi vào tình cảnh bế tắc một lần nữa, NhanKiến Định cho người tìm kiếm trước, cảm thấy đau đầu đến mức đưa tay bóp trán, đưa Dương Thừa Húc trở về gặp Trần Nhật Linh thì trời cũng đã sắp tối đen rồi, vì vậy anh cần phải nhanh chóng xuống núi, khi đêm xuống ở trong núi càng nguy hiểm hơn.
Khi xuống núi nhanh hơn lên núi rất nhiều, cả nhóm người cũng đều ăn mặc thoải mái dễ vận động, cho dù có phải dẫn theo hai người nữa thì vẫn đi khá nhanh, chẳng mấy chốc họ đã xuống dưới chân núi, sau đó đi thẳng tới bệnh viện nơi Giang Anh Tuấn đang ở, khi lên xe cả người đều dựa lên lưng ghế mệt đến không được.
Đã lâu lắm rồi NhanKiến Định không phải vận động với cường độ cao như vậy, leo núi mất một ngày trời, cuối cùng cái giá phải trả chính là đôi chân không xong, đau nhức khó chịu, ngay cả việc đi bộ trên mặt đất bằng phẳng cũng không thể chịu nổi, vì vậy việc leo lên leo xuống cầu thang quả thật cũng vô cùng chật vật.
NhanKiến Định lê tấm thân cứng ngắc bước tới phòng bệnh, trên tay Nhan Nhã Quỳnh vẫn còn đang cắm kim truyền dịch, còn Giang Anh Tuấn đang nằm bò bên cạnh mép giường say ngủ. Anh ấy bước chân nhẹ nhàng đi tới rồi nhìn thoáng qua một chút, cũng không hề có ý định quấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/3374755/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.