“Đã có manh mối, Anh Tuấn đang cố gắng tìm kiếm tung tích hai mẹ con Nhã Quỳnh, chỉ sợ sau vụ việc lần này, khả năng cao là công ty ở nước ngoài của cậu ấy sẽ gặp khó khăn.”
NhanKiến Định dành thời gian đi đến bệnh viện này một chuyến là có lý do, không chỉ muốn nhìn xem tình trạng của Công tước Otto như thế nào, mà còn có một vài rắc rối cần ông ngoại giải quyết.
“Tại sao lại gây hấn với Ôn Hàng Dương? Cậu ta là đồng lõa hả?”
Công tước Otto cười nhạo một tiếng, suy đoán khá chính xác.
“Đúng là vậy, cho nên Anh Tuấn đã cho Vũ Nguyên Hải thêm mấy cái lỗ máu ở trên đùi để hỏi ra tung tích của Nhã Quỳnh, không chỉ có thế, cậu ấy còn cho Ôn Hàng Dương một châm, cái châm đó có hiệu quả khá tốt, chắc hẳn sẽ giúp anh ta nhớ kỹ cả một đời.”
Lúc ấy NhanKiến Định không ngờ rằng vậy mà Giang Anh Tuấn lại trực tiếp ra tay, nhưng anh ấy cũng không nghĩ tới việc ngăn cản, thẳng cho đến lúc một cái châm kia không chút do dự đâm vào trong cơ thể của Ôn Hàng Dương, anh ấy mới cảm thấy cách làm này của Giang Anh Tuấn có chút tàn nhẫn. Tuy nhiên cho dù người bên mình như thế nào thì lúc cần giúp đỡ đương nhiên vẫn sẽ giúp.
“Ông sẽ đi xử lý chuyện này, cậu ta ở Hải Phòng chưa được bao lâu, ông sẽ phái người theo dõi cậu ta.”
Có cái lời hứa hẹn này, NhanKiến Định cảm thấy an tâm hơn một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/3372523/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.