Giang Anh Tuấn vuốt vuốt đầu cậu nhóc, miễn cưỡng nặn ra một gương mặt tươi cười, anh không muốn là cậu nhóc khẩn trương quá mức, loại chuyện này để người lớn nhọc lòng là đủ rồi.
Vừa ra khỏi phòng bệnh, gương mặt anh vốn còn mang theo một tia dịu dàng trong nháy đã trầm xuống, toàn thân phát ra hàn băng, lạnh lẽo thấu xương. Bản thân anh còn không phát hiện, chính mình đang tỏa ra đằng đằng sát khí đi đến phòng làm việc của đám bác sĩ.
Dường như lúc anh đi đường còn mang theo gió lạnh, thời điểm đến văn phòng, đám bác sĩ đã ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, tựa như học sinh đang chờ bị phê phán, chẳng còn sự cao ngạo ngày thường, ngoan ngoãn như con chim cút nhỏ.
“Tôi nói lần cuối cùng, kết quả kiểm tra thế nào rồi?”
Giang Anh Tuấn không muốn đi lòng vòng cùng đám người kia nữa, anh đã cho bọn họ đủ thời gian rồi. Nếu như đến tận bây giờ vẫn không có biện pháp giải quyết… Vậy thì cái bệnh viện này cũng không cần phải tồn tại nữa làm gì. Tuy rằng xuất thân của anh là một gia tộc có tiếng ở nước ngoài khó mà so sánh được với thế lực trong nước, thế nhưng ở cái đất Hải Phòng này, chỉ cần Dương Minh Hạo ngã xuống, nơi này sẽ biến thành thiên hạ của anh. Dù sao cũng chỉ là một cái bệnh viện nho nhỏ, không có gì đáng sợ hết.
“Đã xác định được những di chứng mà cô Quỳnh mắc phải, triệu chứng thường thấy nhất là chóng mặt dữ dội, đôi khi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/3355649/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.