Bà ấy chỉ sống được một năm vui vẻ, sau đó hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của ông ta.
Vợ của ông ta, ngày nào cũng phải chịu đựng nỗi đau muốn chết, thế nhưng vì không nỡ tiêu tiền nên ngay cả bệnh viện cũng không chịu đi.
Người phụ nữ của ông ta, bị một căn bệnh chỉ cần khống chế tốt là có thể chữa khỏi lấy mất đi sinh mạng.
Ông ta lại không hề biết gì, chỉ nghĩ xem làm thế nào để củng cố quyền lực trong tay, cuối cùng người ở bên cạnh ông ta nhiều năm như vậy đã…
Ông ta ôm lấy người vợ bị dày vò đến chỉ còn da bọc xương, không biết làm thế nào.
Đến cuối cùng, lúc vợ sắp chết, vẫn còn gọi tên ông ta, nói với ông ta rằng mình không hối hận, cũng không trách ông ta, phải chăm sóc tốt cho con gái của bọn họ, đừng sống trong đau khổ, phải thật vui vẻ.
Công tước Otto khóc từ mười hai giờ đến hai giờ, ông ta không ngừng nói đến những chuyện trước kia, không ngừng nói về vợ mình, không ngừng hồi tưởng.
NhanKiến Định không lên tiếng, im lặng nghe, giống như một người lắng nghe tốt nhất, cho đến lúc công tước Otto không nói nữa, anh ấy mới chậm rãi mở miệng, không nói trong một khoảng thời gian dài, giọng nói có chút khàn khàn: “Ông định báo thù cho mẹ con như thế nào?”
NhanKiến Định nghiêng đầu, hai mắt đỏ lên, nhìn chằm chằm công tước Otto.
“Ông nhất định sẽ làm thịt đám súc sinh đó, đợi những chuyện bên đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/3304386/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.