Lúc Nhan Nhã Quỳnh đi xuống thì thấy vẻ mặt của hai cậu cháu rất nghiêm túc, giống như là đang nói chuyện gì nghiêm trọng lắm. Ai ngờ lại nghe thấy Nhan Kiến Định nói: "Hôm nay tới trường, mẹ của Hướng Minh có ngoan không...”
Nhan Nhã Quỳnh đã chẳng muốn nghe câu nói tiếp theo. Đến cùng là mắt anh trai của mình cô quậy tới mức nào. mới khiến cho anh ấy đi hỏi một đứa trẻ năm tuổi chứ hả. "Anh, sao anh lại nói em như thế chứ!”
Nhan Nhã Quỳnh ngồi xuống bên cạnh Nhan Hướng Minh với vẻ tức giận, cô tựa người vào cơ thể nhỏ bé mềm mại của con trai. Giọng nói của Nhan Nhã Quỳnh mang theo một chút lười biếng của người vừa tỉnh ngủ.
“Em biết rồi, lần sau em sẽ không nói như vậy nữa” Nhan Kiến Định đặt chén trà trong tay xuống, cau mày rồi nhìn chằm chăm vào Nhan Nhã Quỳnh một hồi, sau đó nói: “Hôm nay Giang Anh Tuấn đến gặp anh, hỏi anh rất nhiều chuyện. Nhã Quỳnh, rốt cuộc là em nghĩ thế nào? “ Ngay sau khi TQT chuyển về liền cướp đi mấy thương vụ làm ăn của Sunrise. Vốn định cho Giang Anh Tuấn ăn miếng trả miếng, nhưng không ngờ rằng hôm nay Anh Tuấn lại giống như người không bị làm sao cả, lại còn để lãi ba mươi phần trăm, trực tiếp bàn bạc hợp tác với Nhan Kiến Định. Nhìn Tuấn thái ấy, trông như Anh Tuấn muốn đưa Sunrise cho Kiến Định.
“Hướng Minh, con lên trước chuẩn bị đồ dùng cần thiết cho ngày mai đi, mẹ và cậu có chuyện cần bàn”
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/2549902/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.