Chu Thanh cứ tưởng rằng tất cả đoạn video ấy chỉ có thể bị phát tán trên mạng và các trang web bất hợp pháp nên cho đến giờ, Nhan Nhã Quỳnh vẫn không biết chuyện này. Rời khỏi khu nội thành náo nhiệt cũng là vì không muốn để cô biết đến, không ngờ rằng cuối cùng lại bị dừng lại ở nơi đây.
“Thưa ngài, đây là danh thiếp của tôi. Hiện tại tôi đang rất gấp. Tôi sẽ chịu mọi chi phí sửa chữa bảo trì. Lúc đó ngài chỉ cần cầm hóa đơn tìm đến tôi. Về phía tôi thì tôi không cần ngài chịu trách nhiệm gì.”
Vì muốn giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt, Chu Thanh đưa danh thiếp của mình ra và ngỏ ý muốn giải quyết riêng tư.
“Xin lỗi anh, tôi là một công dân tương đối tuân thủ pháp luật. Chuyện này hãy để cảnh sát xử lý”
Ngồi trong xe là một thanh niên đeo kính râm, đầu ngẩng cao, dáng vẻ khó chịu.
“Thưa ngài, tôi thực sự có việc khẩn cấp. Tính ra tôi mới là nạn nhân.
Tôi sẵn sàng giải quyết riêng và chịu mọi chỉ phí sửa chữa bảo trì cho ngài, xem như là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ. Nếu như cảnh sát đến đây, ngài sẽ là người phải chịu tất cả các khoản bồi thường.”
Chu Thanh bình tĩnh nhìn chiếc xe đang đậu trước mặt, anh ta nhíu mày, giọng điệu có chút không kiên nhẫn.
“Anh chắc chắn rằng đây là trách nhiệm của tôi ư? Tôi nói này, người như anh thì làm sao tôi có thể nói chuyện được đây. Anh xem tôi giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/2549819/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.