“Lâm Tiến Quân sẽ ở lại đây chăm sóc em, dù hiện tại anh ấy cũng không tiện di chuyển lắm. Nhưng anh ấy sành sỏi chuyện ở Tập đoàn Sunrise, có anh ấy ở đây anh cũng sẽ yên tâm hơn rất nhiều.”
Giang Anh Tuấn giang hai cánh tay ôm cô sát vào trong ngực của mình.
“Yên tâm đi, em cũng không phải là một kẻ ngốc. Em đã là cô chủ của nhà họ mấy năm nay, vẫn có thể diễn kịch”
Trên hai gò má của Nhan Nhã Quỳnh khẽ hiện lên hai rặng mây đỏ, tuy hiện tại tình cảm của hai người đã trở nên càng ngày càng tốt đẹp, nhưng đột ngột thân mật như vậy cô vẫn còn có chút không quá quen thuộc. Cô ho nhẹ một tiếng rồi đứng dậy, ngồi trở lại giường nhỏ của mình, hai tay chống cằm nhìn anh.
“Trần Tuấn Tú và Trân Hiền đã bắt đầu hành động, Dương Minh Hạo sẽ không từ bỏ ý đồ, chắc chắn sẽ tự mình ra tay. Hai ngày không có anh ở đây nếu NhanKiến Định không thể trở về kịp, nếu không cực kì bất đắc dĩ thì em không được đối đầu trực diện với Dương Minh Hạo. Có chuyện gì tạm thời chưa xử lý được thì có thể giao cho Lâm Tiến Quân, anh ấy sẽ giúp em xử lý. Hơn nữa, trong hai ngày này có thể anh sẽ không liên lạc được với em, không cần lo lắng, anh nhất định sẽ trở về.
Giang Anh Tuấn đẩy xe lăn tới dừng lại ở trước giường, dùng hai tay dâng mặt của cô, trong mắt tràn đầy yêu thương.
Ngoài cửa sổ bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/2539589/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.