Câu nói của cô giống như đang khép nép cầu xin anh, Nhan Nhã Quỳnh quay đầu lại, nước mắt đã ướt đẫm trên mặt, ánh mắt đầy cầu xin và van nài.
Giang Anh Tuấn ngồi ngay ngắn thẳng lưng ở trên giường, hàm dưới cắn chặt, ánh mắt sắc nhọn khiến người khác phải sợ hãi. Anh nhìn chằm chằm vào Trần Nhật Linh một lát rồi mới mím môi gật đầu.
Động tác của vệ sĩ rất nhanh, chỉ chốc lát đã nâng được Giang Anh Tuấn lên xe lăn, đẩy anh ra bên ngoài phòng bệnh, chung quy lại Giang Anh Tuấn vẫn có chút không yên tâm, yêu cầu vệ sĩ trói chặt Trân Nhật Linh vào ghế, ngay cả đầu ngón tay cũng không thể động đậy được.
“Có chuyện cứ hét lớn lên, anh ở bên ngoài chờ em. Nếu như cô ta không chịu nói thì cũng không sao hết, chỉ cần người đó vẫn còn sống anh nhất định sẽ có cách tìm ra được, không cần đáp ứng điều kiện của cô ta đâu. Tim của cô ta đã nguội lạnh rồi, cho dù em có đồng ý đi chăng nữa cô ta cũng sẽ không bỏ qua cho Lê Quốc Nam đâu: Giang Anh Tuấn mang theo giày giúp Nhan Nhã Quỳnh đi vào, giúp cô mặc vào từng chiếc áo một, cẩn thận chỉnh sửa lại vô cùng kỹ lưỡng, nắm tay cô giúp cô ngồi lên giường, mắt nhìn Trần Nhật Linh cách đó không xa vẫn có chút không yên tâm nhưng cũng chỉ có thể cau mày đi ra ngoài.
“Anh Tuấn đã đi rồi, cô muốn nói gì bây giờ có thể nói được rồi”
Cơn kích động ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/2539573/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.