🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giang Anh Tuấn hoàn toàn không biết mình đang bị tính kế đang kiên nhẫn kể chuyện cho NhanHướng Minh.



Nhan Nhã Quỳnh cười tủm tim nằm trong chăn của mình, nhìn hai người một lớn một nhỏ, trong mắt cô dường như có cả nước mắt.



Có lẽ ánh đèn màu vàng quá ấm áp, có lẽ giọng nói khàn khàn trầm thấp của Giang Anh Tuấn làm người khác lưu luyến, hoặc là do nu cười trên khUNôn mặt trắng nôn của đứa bé quả thu hút, NhanQuynh Quỳnh không nhin được mà cảm thấy buồn bực, nước mắt cứ tuy ý rof buông



Một lúc sau, khi âm thanh bên ngoài dần nhỏ đi, cô mới lau nước mắt, điều chính là tâm trạng của mình, chậm rãi kéo chăn, dế đầu mình được lộ ra. “Anh cử tưởng em định ngủ như vậy mà không chịu nhìn anh một cái.”



Chăn vừa được kéo ra, cô còn chưa kịp nhin về phía Giang Anh Tuấn, ám thanh khàn khàn của anh đã truyền tới bên tai. “Nói gì vậy Hướng Minh ngủ chưa?”



Nước mắt khó khăn lắm mới ngừng được, một câu của anh làm cô lại muốn khóc, Nhan Nhã Quỳnh dựa vào giường, lấy tay che mắt, khóe miệng hơi nhếch lên, cố gắng đè nén cảm giác cay cay ở mũi. “Ngủ từ lâu rồi, tiếp tục ôm nó đi, anh muốn ôm đứa bé mềm mại của chúng ta ngủ.”



Giang Anh Tuấn nghiêng đầu cười, một tay ôm đầu, một tay kéo chăn lên, trong mắt toàn là sự vui vẻ.



Gương mặt nhỏ của Nhan Nhã Quỳnh đỏ lên, kéo chăn đắp cho chính mình, chỉ còn lại hai con ngươi đen

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/2539489/chuong-517.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình
Chương 517
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.