Nhan Nhã Quỳnh dùng hết sức giật mạnh tóc của người đàn ông rồi vội vã buông ra, xoay người chạy thật nhanh.
Vốn cho rằng cô không thể chạy thoát được nên anh ta chủ quan chưa đóng cửa, Nhan Nhã Quỳnh may mắn chạy được ra ngoài.
Tên bác sĩ ngồi co ro trên mặt đất, da đầu đau đến tê dại, Nhan Nhã Quỳnh ra tay quá độc ác, đến giờ anh ta cũng không đứng dậy nổi.
Không chỉ đau nhức ở chân, trên đầu anh ta cũng đau đến nứt ra. Trên mặt sàn trắng như tuyết, tóc rụng tung tóe khắp nơi, có chỗ còn lưu lại vài vệt máu. Một hồi sau, người đàn ông cố sức đứng dậy, anh ta lau sạch máu trên trán, cười gằn một tiếng rồi lần theo mép tường bước ra ngoài.
Nhan Nhã Quỳnh hoảng hốt chạy ra khỏi phòng, cô ôm bụng, sắc mặt trắng bệch vô cùng dọa người.
Ở dưới lầu có Trần Nhật Linh và hai tên vệ sĩ đang canh giữ, hiển nhiên không phải là nơi an toàn. Cô đứng ở hành lang nhìn xung quanh, trên tầng hai này chỉ có ba gian phòng, tất cả đều là màu trắng tinh, cũng không thấy có cửa sổ, ở cuối hành lang cũng chỉ có một bức tường sơn màu trắng toát.
Không có nơi nào để trốn, cũng không có cách nào trốn thoát, phía trước là sói, sau lưng là hổ, Nhan Nhã Quỳnh đã đi vào ngõ cụt rồi. Cô đứng ở hành lang, đôi môi run rẩy, sau đó cô gắng sức bình tĩnh lại rồi đột nhiên quay đầu nhìn cầu thang cách đó không xa.
Tên bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/2539402/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.