*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tư Đồ phát hiện ra sắc mặt của A Như và trưởng tàu không ổn, bèn tiến đến gần họ: “Hai người biết gã trung niên bán vé kia à?”
A Như không nói chuyện.
Trưởng tàu âm trầm, “Gã ta có nét giống với tên súc sinh kia.”
Tư Đồ liền hiểu ngay, “Là tên chồng cũ kia sao?”
Trưởng tàu nhẹ nhàng gật đầu.
Tư Đồ cười đầy ý nhị, “Xem ra chúng ta phải ở lại chỗ này đêm nay rồi.”
Thành Chu quay đầu lại, “Vậy chúng ta có cần báo cảnh sát trước không?”
“Đợi khi tìm được thi cốt anh Đan với Tiểu Mỹ rồi hẵn nói.”
Trưởng tàu và A Như thoáng nắm chặt hai tay.
Đường lên động Chân Ngôn cũng khá dễ dàng, ở mỗi ngã rẽ đều có bảng chỉ đường để du khách biết phải đi như thế nào. Rẽ hai lần là xuống tới một hang động dưới đất.
Nhìn từ cửa hang vào thì có vẻ hang không lớn lắm, ước có chừng chứa được ba người lớn, nhưng bên trong thì sâu hun hút.
Thành Chu thấy trước cửa hang có một tấm bảng, bèn bước lại nhìn nhìn.
Tựa đề tấm bảng là “Giới thiệu về động Chân Ngôn.”
“Tục truyền vào năm Đông Hán, Thái Thượng Lão Quân Trương Đạo Lăng bế quan giác ngộ đạo pháp, khiến mãnh thú trong núi thi nhau đến bái. Cuối cùng Trương Đạo Lăng xuất quan, cưỡi mãnh hổ mà đi. Từ đó trong động lưu lại một bức trấn phong (*) ở cửa hang, chính là nơi Trương Đạo Lăng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-quy-dai-he-liet-bo-5-chan-ngon-dong-truyen-thuyet/110150/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.