Đang đánh nhau với Tư Đồ, Diêu Phương Thanh bỗng nhiên phát giác được gì đó, “Chờ đã! Thời gian xung quanh đang đảo ngược!”
Tư Đồ chần chờ một chút, thu lại cánh tay đang sắp sửa nhắm vào cổ Diêu Phương Thanh.
Diêu Phương Thanh lui nhanh về sau hai bước… Sao động tác của người này có thể nhanh đến như vậy?! Cô chỉ mới sơ suất một chút thôi mà thiếu chút nữa đã bị giết rồi.
Lầu ba sáng trở lại, Tư Đồ và Hà Sinh cũng nhìn thấy quang cảnh đang biến hóa.
Diêu Phương Thanh như nhận ra điều gì đó, gương mặt cô chợt hiện ra vẻ vui mừng, thân thể thoắt biến mất giữa lầu ba. Đến khi xuất hiện lại, cô nói với Tư Đồ: “Tình huống có biến, chúng ta tạm thời dừng tay.”
Tư Đồ không nói chuyện cũng không động thủ.
“Nguyên Nguyên, tới đây.” Diêu Phương Thanh gọi con mình.
Nguyên Nguyên quay đầu nhìn mẹ.
Hà Sinh vốn không muốn đánh nhau với nhóc con, thấy nhóc con dừng tay, cậu cũng nhanh chóng lui trở về bên người Tư Đồ. Lập tức, cậu nhận thấy hình như thiếu đi một người…
Nguyên Nguyên chạy về cạnh mẹ, ôm lấy chân mẹ.
Diêu Phương Thanh dịu dàng xoa đầu con rồi ngẩng đầu bình tĩnh nói với Tư Đồ: “Đưa bao vải cho tôi đi, vật kia vô dụng đối với hai người, nhưng lại rất quan trọng với tôi.”
Tư Đồ không trả bao vải lại cho cô ngay, “Có thể nói cho tôi biết ý nghĩa của việc đảo ngược thời gian của toà nhà này không? Và đến cùng thì Nhậm Hoa là người nào?”
Tư Đồ dù đánh nhau vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-quy-dai-he-liet-bo-4-tro-chu-nguyen-rua/109585/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.