Tiểu hòa thượng cười xảo quyệt, ném ánh mắt ác độc lên người Thành Chu.
Người cảnh sát cúi đầu ngơ ngác nhìn bụng mình. Anh rõ ràng đã bắn ba phát vào tiểu hoà thượng, nhưng vì cớ gì người đổ máu lại là chính bản thân anh?
Cảnh sát trẻ ôm bụng ngã xuống.
Thành Chu xông lên phía trước đỡ lấy anh.
Tiểu hòa thượng nghiêng đầu nhìn hắn, không hề ngăn hắn cứu người mà chỉ theo chân hắn bước từng bước một vào trong phòng.
“Cứu với! Có ai ở đây không?” Thành Chu hướng ra ngoài cửa lớn điên cuồng gào thét đồng thời bối rối chặn máu tươi tràn ra từ miệng vết thương trên bụng cảnh sát.
“Cậu có hô nát cổ họng cũng không có ai nghe thấy đâu. Ngay từ lúc bước vào chúng ta đã rơi vào bẫy của nó rồi. Nơi này là địa bàn của nó, chúng ta tạm thời không được ra rồi.” Tư Đồ lạnh lùng nói.
Thành Chu dìu cảnh sát đến ghế sô pha, “Bẫy ư? Làm sao có thể? Tôi đi theo cảnh sát tới đây mà…”
“Tôi sẽ giải thích với cậu sau, trước tiên cậu cầm máu giúp tên kia đi đã!” Tư Đồ đứng ra ngăn chặn đường nhìn thẳng tắp của tiểu hòa thượng với Thành Chu.
Thành Chu nhìn máu tươi không ngừng tuôn ra qua kẽ tay mà căng thẳng đến mức mồ hôi ướt đẫm cả người.
“Tôi cầm máu như thế nào đây? Bông băng đâu? Thuốc cầm máu đâu? Điện thoại đâu? Xe cứu thương! Đúng rồi, phải gọi xe cứu thương!” Thành Chu sợ hãi khiến tay chân lúng ta lúng túng.
“Thành Chu!” Tư Đồ hét to một tiếng, vừa cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-quy-dai-he-liet-bo-3-xuyen-viet/763333/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.