“Xin lỗi, tôi không cần bất cứ dịch vụ tính phí nào.” Thành Chu lập tức từ chối.
“Chỉ cần một hớp tinh khí, tôi cam đoan có thể giúp ngài tìm kiếm được rất nhiều kho báu bị ngài bỏ qua đấy.”
Hồng Diệp nhướn mày, bộ xương thoáng nhe răng cười “ken két” với nó, sau đó lấy ra một đồng tiền vàng có đường kính hai cen-ti-mét, dày khoảng nửa phân đưa cho nó.
Hồng Diệp vô cùng khinh thường, hừ lạnh một tiếng.
Bộ xương lại bỏ thêm một đồng.
Thành Chu mở to mắt. Chẳng phải những đồng tiền vàng này cùng hình dáng với bảo vật của Chúa tể Bóng Tối sao?
Thì ra trẻ con dễ thương còn có thể được nhân viên tặng quà miễn phí nữa… Thành Chu mừng húm, rất muốn thò tay nhận tiền vàng.
Hồng Diệp khẽ tay hắn, nhíu mày với bộ xương, “Đừng.”
Bộ xương thở dài, cất tiền vàng.
Thành Chu ngẫm lại thấy cũng đúng, nếu tuỳ tiện nhận tiền vàng của người ta, đến lúc đó người ta dẫn mình đến quầy hàng nào đó mà không mua thì cũng khó coi nhỉ?
“Ngài không nên mang tế phẩm của ngài đến nơi này. Ở đây có nhiều thế lực cường đại tồn tại lắm đấy.” Bộ xương dẫn đường nói.
Thành Chu không hiểu cho lắm, người này đang nói chuyện với hắn sao?
“Ba ba, đừng nhận đồ bừa bãi của người lạ nha.” Hồng Diệp liếm láp kem, nghiêm túc nói một cách đáng yêu.
Lẽ ra tao mới là người nói những lời này chứ? Thành Chu câm nín.
“Tôi có thể cảm nhận được thứ gì đó đang ngăn cản khí tức của cậu ta với tư cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-quy-dai-he-liet-bo-3-xuyen-viet/254147/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.