"Tiền bối, bớt giận, bớt giận!"
Ngô Vọng ấm giọng khuyên:
"Việc này muốn ra tay cũng không tới phiên ngài phải ra tay."
Thần Nông lập tức quăng tới ánh mắt vui mừng.
Trong nháy mắt Ngô Vọng đổi giọng:
"Ngài tuỳ ý an bài các vị tướng quân tiến vào chiếm giữ Tứ Hải các, chẳng phải giải quyết xong rồi sao?"
"Ài…"
Thần Nông lắc đầu, lại nói:
"Cũng không cần phí sức như thế, sau này chờ lão phu giải quyết xong sự tình khẩn cấp nhất, có thể tự trở về Nhân vực, chỉnh đốn nội vụ."
"Tiền bối tìm được vật muốn tìm rồi sao?"
"Chỉ là biết được một chút manh mối."
Đáy mắt lão tiền bối phản chiếu ánh lửa, cười nói:
"Ngươi có biết, lần trước ta đưa ngươi đến Nữ Nhi quốc, đã là chuẩn bị tinh thần chờ sau khi ngươi thành Tiên mới lại gặp ngươi.
Chưa từng nghĩ, ngươi tại Nữ Nhi quốc lại làm một màn như thế, quả thực khiến người ta ngoài ý.
Tín ngưỡng thành Thần, điều kiện của Nữ Nhi quốc xác thực được trời ưu ái… Vô Vọng, ngươi là làm thế nào ở trong thời gian ngắn ngủi như vậy, nghĩ đến chủ ý như vậy, chẳng lẽ là Thương Tuyết mẫu thân ngươi sớm có ý này?"
Ngô Vọng: …
"A, đúng, ta nào hiểu Tập niệm thành Thần là cái gì, đều là học được."
Thần Nông lập tức cười đến híp cả mắt, nhưng nụ cười rất nhanh thu liễm, lại thở dài:
"Bắc Dã cũng muốn đi lên con đường này sao? Đi đường này, chính là gió tanh mưa máu, không biết phải bỏ ra bao nhiêu tiên huyết."
Ngô Vọng nhíu mày, trong lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tien-nay-qua-nghiem-tuc/898434/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.