Phụ cận doanh trướng triệt để yên tĩnh trở lại, thỉnh thoảng có thể nghe được âm thanh hỏa diễm bó đuốc nổ đôm đốp.
"Ta là Đại Tinh Tế."
Ngô Vọng khẽ ngẩng đầu, khóe miệng lộ ra mấy phần cười tự giễu.
"Thời điểm hung thú đột nhiên đánh tới, ta mới biết Đại Tinh Tế có bao nhiêu vô dụng, thậm chí ta còn không cách nào nhìn thẳng vào nó."
"Xin Thiếu chủ đừng nên tự trách, đây không phải lực lượng chúng ta có thể đối kháng."
Có vị nữ Tế Tự khuôn mặt hiền hòa, run giọng nói:
"Đây là Tinh Thần chúc phúc, là quà tặng tinh không dành cho chúng ta, là ý chí của Tinh Thần đại nhân."
"Đúng, đây là Tinh Thần chúc phúc, là Tinh Thần ban thưởng đối với tín đồ trung thành nhất của nàng!"
Đột nhiên Ngô Vọng ngẩng đầu lên, thần sắc trang nghiêm, hai mắt lại trong veo.
"Cho tới nay, cách mỗi một hai trăm năm đều sẽ phát sinh một lần Tinh Thần chúc phúc, thị tộc được tuyển chọn đều là thị tộc cường thịnh nhất lúc đó, chúng ta chưa từng có hỏi qua là vì cái gì. Vậy mọi người có nghĩ tới không, đây rốt cuộc là vì cái gì!"
Mọi người trong lều lớn phía sau bị hắn hấp dẫn, thăm dò nhìn lại.
Chúng Tế Tự nguyên bản cúi đầu không nói, giờ phút này ít nhiều có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Ngô Vọng, nhìn khuôn mặt Thiếu chủ phát ra quang huy thần thánh.
Lời Thiếu chủ nói lúc này, hoàn toàn khác biệt so với trước đó bọn hắn dự đoán.
"Bởi vì Tinh Thần cũng không thể hiểu chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tien-nay-qua-nghiem-tuc/898331/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.