"Sư tỷ, người không thể làm vậy được, đây là việc trái với luân thường đạo đức…."
Hàn Phong nằm trên đất nhưng hắn vẫn cố gắng khuyên giải, hi vọng bà ta nghĩ lại.
Thế nhưng Trình Duyệt Lan đã quyết, bà ta sao có thể dễ dàng đổi ý. Hơn nữa, đây cũng không phải lần đầu bà ta làm loại chuyện này, cảm xúc không giống như hắn.
Trình Duyệt Lan đỡ lấy Hàn Phong đứng lên, giọng khàn khàn khẽ nói:
"Những kẻ vì tha cho đối phương, rủ lòng thương xót. Nhưng sau này lại bị chính kẻ đó tới nhà trả thù, nhìn người thân ngã xuống mà không thể ngăn. Trong điển sử và thực tế đều có rất nhiều, chẳng lẽ sư đệ lại chưa từng thấy qua? Nếu đã thấy qua rồi, sao lại còn muốn rơi vào vết xe đổ đó?"
Mặt khác bà ta lại nói:
"Chúng ta thân là đệ tử thì nên làm theo nhiệm vụ, tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh bên trên. Bỏ qua cho ma đạo, tội danh này sư tôn không gánh nổi cho đệ đâu!"
Tuy trước khi đến đây vây bắt Viên Địa Khai, bà ta chưa kịp ra lệnh diệt sát toàn bộ. Cùng với phán đoán Hàn Phong sẽ ngăn cản trước đấy, có lẽ người Viên gia giờ này vẫn còn sống nhiều lắm.
Thế nhưng chuyện này sau khi quay về là khó tránh, vẫn phải ra tay mà làm theo lệnh.
Trình Duyệt Lan lắc đầu, tay nắm lấy hai người, nhảy lên bạch hạc định rời đi. Khi này từ phương xa xuất hiện một dải bạch ngân bay đến, Trình Duyệt Lan liền giơ tay bắt lấy.
Thì ra đây là một cái phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/578651/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.