Lúc này, Mệnh Tiêu Tai hỏi tới chuyện chính:
"Thôi, bao nhiêu năm nay ta không chăm lo được gì cho con. Chuyện này con tự ý làm, cũng coi là ta đáng phải nhận."
Ông ta lại hỏi:
"Nhưng mà, theo như con nói, sư tôn của con đã rời khỏi đây rồi? Ông ấy vì sao không ở lại lâu hơn, hay mang theo con…."
Mệnh Tại Y lóe lên tinh mang, rốt cục đã tới đoạn ông ta bắt đầu thăm dò rồi. Nàng ngoài mặt ưu sầu, pha chút buồn bã nói:
"Người đến vô tung, rời đi vô ảnh, ta cũng không rõ ràng. Chỉ biết người từng nói, có duyên sẽ gặp lại."
Nàng thở dài một hơi, sau nhìn thẳng Mệnh Tiêu Tai nói:
"Trước khi đi, người truyền cho ta một số công pháp cơ bản nhập môn, đương nhiên đây là độc môn. Còn nói chuyện này không được truyền ra ngoài, chỉ là… Chỉ là sự tình ma đạo phá hư, buộc ta phải lộ mặt. Bản thân ta không muốn công khai sự tình sư tôn ra ngoài, vì thế mới nghĩ ra kế nọ. Để cho ông nhận thay sư tôn, cùng là trách ông.... Ta ban đầu chỉ muốn yên tĩnh tu luyện, sau đó âm thầm rời đi…."
Mệnh Tiêu Tai nghe xong, ông đã hiểu tất cả.
Thì ra con bé không muốn công khai chuyện bái sư, vì thế mới nghĩ cách để ông nhận thay, tiện trách ông một cái.
Sự tình ma đạo này mang đến sóng gió cho Mệnh gia, nhưng cũng mang đến phúc cho Mệnh gia.
Mệnh Vô Ưu lộ ra ngoài sáng, trở thành tu giả. Ông đang ngẫm nghĩ, làm thế nào để nó vì Mệnh gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/578630/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.