Đúng là Vận Kinh Hồng chưa nghĩ tới điểm này, mặt y xấu hổ chuyển sang màu hồng. Y dù sao cũng chỉ là thiếu niên đôi mươi, tâm cơ mới chớm nở, sao có thể so bì với Vận Nhất Khí.
Khác với ở Tru Thiên Môn, nơi phồn hoa đa dạng các loại pháp môn, giá trị đương nhiên sẽ bị giảm xuống rất nhiều. Ngược lại ở những nơi hẻo lánh, muốn kiếm tâm pháp, thật sự rất khó.
Vì lẽ đó đem nó đi bán, một hai chục nghìn viên linh thạch cũng có thể. Mà đây lại là bán đấu giá, cái giá sẽ phải lên tới vài chục nghìn viên linh thạch là ít, là một con số lớn với cha con y.
Bọn họ mà có nhiều linh thạch như vậy, cho dù tư chất có hạn, nhưng lấy tiền tài vỗ béo. So tuổi tác thì Vận Nhất Khí sẽ không chỉ có tu vi Ngưng Khí như vậy.
Hơn nữa, Vận Nhất Khí tuy là tộc trưởng, nhưng ông cũng có nhiều mặt không thể làm trái. Thân là gia chủ đứng đầu, ông phải làm gương, mới có có uy vọng, có thể hiệu lệnh được gia tộc.
Bản thân ông tham nhũng, nhét đồ bỏ túi riêng, vậy thì nói cho ai nghe đây. Đừng nói là ăn bớt lén lút, chỉ cần ông làm sai, gây thiệt hại cho gia tộc. Khi ấy các vị gia lão liên hợp, sẽ không ngần ngại gì mà đồng lòng phế truất ông ngay.
Tất nhiên, người tầng nào sẽ có cách ăn bớt của tầng đấy, Vận Nhất Khí cũng có phương thức riêng của mình. Nhưng đừng quên rằng, đứa con trai thứ ba của ông đang lâm bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/578605/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.