Sau bao nhiêu vất vả, bọn hắn cuối cùng cũng lấy được ba tấm lệnh bài. Chỉ là lúc này mọi thứ đã không như trước, bọn hắn có phần lưỡng lự khi muốn thôi động nó.
Gã hắc y nhân kia tuy không giết hắn, nhưng khó mà đoán được, lời y nói khi trước là thật hay giả. Chỉ là giờ không phải lúc bọn hắn suy xét tình huống cặn kẽ, bởi cuộc chiến còn chưa kết thúc.
Bụi khói vẫn chưa tiêu tán đi hết, phía trong liên tục truyền ra nhiều thanh âm bạo liệt. Ba người không nói một lời, Bích Ngọc đỡ lấy Hàn Tông, thừa cơ bọn chúng sống mái mà lén rời đi.
Nhưng chưa đầy ba bước, cả đám vội vàng phi thân né tránh. Chỉ thấy một thân ảnh dường như vừa bị đánh bay vào, nó rơi ngay tới gần chỗ ba người. Không phải ai khác, chính là con Phi Thái Nguyệt Mao khi trước.
Ba người thầm mắng mẹ kiếp, đúng là xui tận mạng, vỏ dưa chưa qua vỏ dừa đã tới.
Bộ dáng của Phi Thái Nguyệt Mao so với lúc ban đầu không khác là mấy, có chăng trông nó tàn tạ hơn mà thôi.
Thấy ánh mắt nó lia tới, ba người không khỏi rùng mình, bình thường đã không đánh lại nó, huống chi là bây giờ.
"Nhanh! Đưa lệnh bài cho ta!."
Hàn Tông phản ứng đầu tiên, trong tình cảnh này, cũng chỉ còn một cách như vậy mà thôi. Bích Ngọc và Đoạn Tuyệt đều hiểu ý hắn, nếu đã chạy không thoát vậy chỉ còn cách đánh cược với số mệnh. Hoặc là lời của gã hắc y nhân kia sai, bọn hắn sẽ ra được bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/578544/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.