"Hữu Nguyên, xác cổ thú mà ngươi nói để ở đâu? Ngươi đưa ta đến cái hang bẩn thỉu này làm…"
Nữ tử y phục thướt tha bộ dáng cau có nhìn cái hang đá trống không, nàng ta vừa tức giận vừa quay mặt về phía thiếu niên nọ trách mắng. Chỉ là nàng vừa quay lại, lời cũng chưa nói hết đã cảm thấy lồng ngực mình nhói lên một cái.
Một bàn tay xuyên thấu qua lớp áo chui sâu vào trong lồng ngực, nàng kinh ngạc, sợ hãi, giận giữ. Giọng nói run run…
"Hữu… Hữu Nguyên… ngươi…"
"Bao lâu nay ta cố gắng lấy lòng làm theo ý cô, cô nghĩ rằng ta thích cô thật à? Nghĩ rằng bản thân xinh đẹp thì ai cũng phải nhường nhịn, chiều chuộng cô sao? Hừ… luôn nghĩ bản thân là cái rốn của vũ trụ, nữ nhân ngu ngốc!."
Từ trong lồng ngực nữ tử xinh đẹp tuyệt sắc, hắn lôi ra một quả tim vẫn còn đang đập. Máu tươi theo ra phun xối xả, nàng ta ánh mắt dần trở lên lên vô hồn, dần dần tuyệt khí bỏ mình.
Hắn bóp nát quả tim, cũng không nhìn thêm nàng ta lần nào, liền quay người rời đi. Ra khỏi hang hắn đánh một chiêu, hang đá ầm ầm xụp đổ, ánh mắt hắn lạnh lẽo, miệng khẽ nói…
"Không có thực lực, dù danh giá thế nào cũng không tránh khỏi cái chết, xác quy về đất hồn quy về trời."
Hắn rời đi chưa được bao lâu cơn đau lại ập đến, hắn đau đớn lăn lộn trên đất. Tới tận lúc lâu sau hắn vẫn còn khụy trên đất thở hồng hộc, ánh mắt hắn tràn đầy nghi ngờ cùng giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/578535/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.