Từ thuở sơ khai vạn vật hình thành, từng mảng lục địa dần tách ra rời xa nhau. Khi ấy trên trời dưới đất, hay dưới biển đều là thế gian của yêu thú, mà sách cổ ghi chép còn gọi là thánh tổ muôn loài.
Khi ấy nhân loại chỉ vừa mới tiến hóa thành người, đều là cảnh làm nô cho thần thú. Thế gian vận đổi sao rời, trải qua hàng vạn vạn năm, tu giả bắt đầu dần chiếm lại quyền thống trị.
Nhân loại có tính gian trá xảo quyệt, vốn tính nhận biết này đã là được truyền vào huyết mạch đời đời của yêu thú. Bởi thế cho tới ngày nay, yêu thú đều không tin vào nhân loại, nhân yêu hai tộc trải qua chém giết cũng bởi có một đoạn kí tích ấy.
Ngày nay bởi vì rất nhiều nguyên nhân kìm hãm, một lời khó nói hết, nhân yêu hai tộc đã không còn kịch liệt như xưa. Thế nhưng những trận chiến thường niên đôi bên săn giết là điều khó tránh. Nhân tộc cần tài liệu yêu thú, gần như đây là dạng bắt buộc, mà thú tộc cũng vậy.
Thú tộc và nhân tộc vốn dĩ không hề có cái gọi là bằng hữu, hai bên chỉ vì sinh tồn. Không muốn các dị tộc khác dậu đổ bìm leo, cho nên vẫn còn sống chung, dây dưa tới ngày nay.
Nhưng vì sự xói mòn của linh khí qua thời gian dài mang tới hệ lụy, hai tộc đều khó mà lại không xảy ra cạnh tranh ngày một lớn hơn. Dân số bùng nổ, tài nguyên hạn hẹp, tài liệu đặc hữu, đây đều là phần lớn những nguyên nhân dẫn tới hai tộc ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/578525/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.