Mỗi một người đều có suy nghĩ khác nhau, người khôn kẻ ngu vô số vì thế mỗi một kiểu người nên có một thái độ đối đãi khác nhau.
Hoặc là nói cách lừa gạt cũng khác đi đôi chút, nhưng với những kẻ tự mãn như Thường Xuân, chỉ cần giả ngu một chút cũng đã thừa rồi.
Hắn lắc đầu cười cười, tông môn muốn các nàng tự tin kiêu hãnh chứ nào có phải tự mãn, ra đường coi mặt mà bắt hình dong.
Xem ra đối với một số kẻ thì phương pháp dạy này đã không hiệu quả mất rồi, âu cũng là cái gì cũng có lợi và có hại. Bản thân mỗi người là phải tự mình nhìn ra lợi nhiều hay hại nhiều để mà chọn lựa thôi.
Đúng như lời nói, trời vừa sáng nàng ta cất bước đi thật, nhìn theo bóng lưng hắn vẫn có chút lăn tăn.
Tốt nhất là nên đi theo có gì còn yểm trợ, nàng ta dẫu sao cũng chỉ là nữ nhân mười bốn tuổi. Chân dài não ngắn, nhu mì có thiếu mà nóng tính lại thừa, có gây ra tai vạ hắn cũng chẳng ngạc nhiên đâu.
Hắn muốn mặc kệ nhưng vấn đề nằm ở chỗ Vạn Niên Thanh, bà ta cưng chiều nhật nhiều như thế nỡ mà nàng ta có chuyện thật, hắn đúng là phải chôn theo đấy.
Tổng hợp lại những gì hắn biết thì tới bảy phần là Vạn Niên Thanh muốn nàng ta tới làm nhiệm vụ này chứ không phải hắn. Chẳng qua là bà ta không yên tâm về tính cách nàng ta nên mới phải cắn răng cử hắn đi theo.
Thế là nàng ta lạnh lùng đi trước, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/578417/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.