Tử Đào Nhân giật mình không nhỏ rồi, ông ta khó giữ nét bình tĩnh trên gương mặt già nua được nữa.
Dù nói gì chăng nữa, đột nhiên có một đứa nhóc ở cái nơi khỉ ho cò gáy này lại biết rõ nguồn cơn của ông ta. Không chỉ đọc vanh vách cố sự, còn biết cả lão sư của mình.
Đến là ai thì cũng khó giấu nổi nét kinh hoàng.
Chỉ có hai khả năng… điều này làm sắc mặt ông ta thay đổi…
Tử Đào Nhân trầm mặt hồi lâu, mặc cho nơi xa xa vang lên từng tiếng oanh tạc. Lâu sau lão thu lại vẻ khinh miệt, hướng nữ tử trước mắt hỏi:
"Lão phu thật là thất lễ, xin hỏi tôn tính đại danh sư phó tiểu đạo hữu?!"
Tử Đào Nhân rất nhanh đoán ra, phía sau nàng ta nhất định có cao nhân chỉ điểm. Rằng một nỗi vô danh tiểu tốt, ông ta không tin lại có thể biết được, ông ta rất mong chờ vào khả năng thứ hai.
Mệnh Tại Y nhìn hoang tàn nơi phương xa, lòng nàng như lửa đốt. Nhưng ngoài mặt tỏ vẻ thờ ơ.
Thế rồi nàng đứng lên, mặt chán nghét mà chắp tay đáp:
"Tiểu muội Mệnh gia, đạo danh Vô Ưu. Xin ra mắt tứ sư huynh!"
Tử Đào Nhân á khẩu, ông ta trấn kinh nhưng càng thêm rống giận:
"Ngươi dám….!"
Nhưng hành động tiếp theo của Mệnh Tại Y khiến ông ta vứt đi hoài nghi, không thể không tin.
"Đạo, Ma, Diệt, Đế, Ngã.
Mạn, Hồi, Chu, Đông, La.
Tập, Hô Lô, Hô Lô, La…."
Mệnh Tại Y vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/3462821/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.