Phương Thuấn giật mình, ông ta vội vàng chắp tay:
"Kính bẩm hai vị trưởng lão, chỉ là một số chuyện lặt vặt mà thôi. Đệ tử vẫn xin ở đây, kính cẩn nghe theo chỉ dụ của hai vị…!"
Lão phụ nhân thứ hai nghe xong, bà ta phất phất tay áo:
"Ở đây thì có chuyện gì chứ? Thật nếu có thì các ngươi cũng không giải quyết nổi đâu. Mau đi đi, kẻo lại để chúng ta mang tiếng phá vỡ quy củ!"
Phương Thuấn ngẩn người giây lát, lão rất nhanh cúi người sát đất, hành lễ:
"Đã như vậy đệ tử xin phép cáo lui. Mọi chuyện ở đây nhị vị trưởng lão cần sai bảo, xin cứ tùy ý ra lệnh, Vận phó sẽ thay đệ tử chu toàn!"
Phương Thuấn liếc qua Vận Lam một cái, ông ta mới từ từ khom người rời đi.
Ông ta vừa đi, lão phụ nhân đầu tiên hướng đến Vận Lam, bà ta nhàn nhạt hỏi:
"Vài năm trước từng gặp qua ngươi một lần, khi ấy ngươi có đi theo Hoa phong chủ thì phải?"
Vận Lam bước ra cung kính thưa:
"Ra mắt hai vị trưởng lão, đệ tử năm đó theo hầu sư tôn, đã may mắn gặp qua. Là phúc của đệ tử!"
Một người trong đó vẻ như cười như không nói thêm:
"Hiện ngươi quy ẩn nơi này, xem ra là đã quá tuổi mà không đạt tới cảnh giới như ý rồi!" . Truyện Hài Hước
Vận Lam xấu hổ, nàng gượng cười thưa:
"Tuệ nhãn trưởng lão như đuốc, vãn bối hổ thẹn đã làm ô nhục danh sư!"
Đột nhiên gian phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/3462815/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.