Chỉ thấy người đến là một lão giả gầy ốm, râu tóc bạc phơ. Trên tay lão cầm một thanh cung nỏ, đạo mạo đi tới.
"Đại gia lão!"
Thấy người đến, Mệnh Tiêu Tai biến sắc hô.
Lão ta là một trong những kẻ đứng đầu chủ trương muốn theo phe Vận gia, sau khi bị chính ông ám toán thì vẫn lưu lại dược đường chưa ra.
Chỉ có điều ông ta không biết, tầng quan hệ giữa lão và Vân Thái Chi thế nào.
Éo le thay vừa ra gặp ngay cảnh này, khiến cho ông biến sắc.
Nào nghe Mệnh Tuấn Ngọc cười dài, dùng dằng đáp:
"Hắc hắc… Đại huynh, vừa hay có một kẻ hình nhân thế mạng đi tới giúp ta dẹp yên chuyện này. Lần trước gia huynh giết hụt lão, lần này hai huynh đệ ta cùng hợp tác chứ, thế nào?"
Đại gia lão nghe xong cười nhạt, lão hướng Mệnh Tiêu Tai nhắc nhở:
"Gia chủ, nếu ngươi nghe theo lệnh gã, ắt từ nay ngươi sẽ là con rối cho gã sai xử!"
Mệnh Tiêu Tai biết rõ, lời này quả không sai.
Mệnh Ngọc Tuấn coi Mệnh gia không đáng một xu, gã sẽ không vì gia tộc mà hi sinh.
Ngược lại Mệnh Tiêu Tai ông sẽ vì gia tộc mà bị gã uy hiếp, trở thành tộc trưởng bù nhìn.
Mà giết gã thì giờ suy nghĩ cặn kẽ lại thấy không ổn lắm, nhất là không thể nào lộ ra chuyện gã tu luyện ma đạo. Mà nếu không dùng danh nghĩa diệt ma trừ đạo, thì tự tay giết một đệ đệ ruột dù với tội gì thì đây vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/3462813/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.