Ngay khắc này thời gian như ngừng lại, Hàn Phong ngơ ngác. Hắn nhìn thiếu nữ dần khuất tầm mắt, trong lòng sao cảm thấy mất mát thật lớn.
Hàn Phong phi thân nhảy theo, hai người rơi thẳng xuống..
Thiếu nữ đã nhắm mắt từ lâu, nơi khóe mi tràn ra từng giọt lệ nóng…
"Ta có nhận mình là anh hùng sao?"
Đương lúc nàng buông xuôi, bên tai truyền đến giọng nói thân thuộc. Một bàn tay ôm lấy thân thể run rẩy, hai người nhìn nhau trong khoảnh khắc.
Hàn Phong tránh ánh mắt của nàng, hắn nói thì thào theo tiếng gió bên tai…
"Thật ra, nếu có người bên cạnh chăm sóc, thì sẽ đỡ vất vả hơn…!"
Thiếu nữ lệ nóng hoen mi, nàng cố hừ lạnh đáp gọn lỏn:
"Ngươi là tên khốn kiếp!"
Cảm nhận thân thể nàng run rẩy, càng ôm chặt hơn. Hàn Phong vỗ vỗ an ủi:
"Yên tâm, chúng ta sẽ không chết. Ta cam đoan…!"
Ùmm…..
Hai người rơi thẳng xuống lòng thác lũ, dòng nước chảy siết bập bùng xô đẩy, rốt cục cả hai dần mất đi ý thức.
Nhiều ngày sau….
"Ha….!"
Hàn Phong bật dậy khỏi giường, hắn giơ tay chộp vào khoảng không trước mặt.
Hai mắt hắn mở lớn, mọi thứ trước mắt dần hiện rõ. Hóa ra, bản thân Hàn Phong đang ở trong căn phòng xa lạ, tồi tàn ẩm mốc.
Bỗng hắn rít một tiếng đau, lại bất lực nằm bẹp xuống.
Vừa hay bên ngoài đi vào một đứa nhóc tầm tám chín tuổi, thấy bộ dáng hắn đã tỉnh, tên nhóc cười nói:
"Huynh tỉnh rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/3462793/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.