Người đến mà một thân ảnh hắc y, toàn thân váy đen một mảng.
Trên đầu nàng ta búi tóc củ hành, lất phất vài ngọn rủ xuống.
Thấy người vừa đến, Băng Tâm dừng lại động tác trị thương. Nàng cùng Nghiên Mỗ hai người thủ thế, đứng trước bảo vệ Thanh Y.
Nữ nhân vừa đến, thấy lập tức bị hơn trăm người vây lại trăm thước, thành hình trận pháp thì ung dung cười nhạt.
Nàng ta hướng tầm mắt tới chỗ Thanh Y, miệng nhỏ mở lời:
"Toái Thánh, ngươi còn chưa ra ta sẽ giết đệ tử của ngươi thật đấy!"
"Ngươi là kẻ nào, dám đứng trước người Hình Đường lớn lối. Còn không mau cút, bằng không sẽ là trọng tội bị môn ta truy bắt?"
Gã tổng quản cầm kiếm thét lớn, một tay chỉ thẳng mặt người đến ra oai.
Mọi người tuy nghe nhưng khó hiểu lời nói nữ nhân, duy chỉ Thanh Y là ngoại lệ.
Thanh Y khi này giật mình không nhỏ, kẻ trước mặt kia sao lại biết chuyện nàng và Toái Thánh Tà Vân?
Trước kia Toái Thánh Tà Vân gặp nàng, vốn dĩ nàng chỉ xem như cơ duyên trùng hợp đưa đẩy.
Nhưng giờ rất nhanh Thanh Y nhận ra, mọi chuyện không đơn giản như thế.
Tuy rằng lúc trước Thanh Tử Dương không nói rõ chân tướng, song nàng giờ khắc này đã đoán ra phần nào ẩn tàng.
"Có lẽ… vốn không phải ngày đó Toái Thánh Tà Vân dễ dàng chạy thoát, mà là có kẻ cố ý thả lão ta đi!"
Giờ này người lạ tìm đến, xem chừng đã để ý đến mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/3462788/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.