Tại một dãy núi nguy nga tráng lệ, sương mù lượn lờ quanh năm như ý cảnh thần tiên. Trên một sườn dốc những dãy nhà cổ kính như cung điện, trên mặt sân rộng cả trăm mét lát huỳnh quang ngọc thạch, làm cho cảnh đêm phát sáng mờ ảo huyền diệu, mà ban ngày một màu xanh ngọc phản chiếu ánh dương .
Một tiểu nam tử mũm mĩm đang miệt mài cầm kiếm luyện tập, một thanh trường kiếm cũ kỹ cũng màu xanh ngọc.
Trường kiếm thường dài khoảng hơn hai thước, phần lớn đệ tử ngoài mười lăm mới được dùng, một đứa nhóc tám tuổi cầm không khỏi là có chút khác người.
"Phong, huynh còn chưa ăn sáng, theo ta ăn sáng."
Một tiểu cô nương khoảng chừng chín, mười tuổi đi tới nhìn cái tên nam tử béo mập kia nói.
"Nguyễn sư mụi? Sao mụi lên được đây ? Chẳng phải người Phong khác không được đi lung tung hay sao?".
Tiểu nam tử thấy nữ tử trang phục màu xanh nhạt kia tới thì có phần hơi hoảng.
"Ta là hôn thê của huynh, lên đây là chuyện bình thường."
Nữ tử cũng không có tức giận nói
"Nhưng mà chúng ta vẫn còn nhỏ mà , muội đừng nắm tay như thế mấy sư huynh sư tỷ lại… á.. á."
Tiểu nam tử còn chưa kịp nói hết câu đã bị nữ tử véo cho một cái rồi lôi đi.
"Thì sao? Trước sau gì chả lấy, ta còn sợ bọn họ cười à?". Nữ tử đanh đá lôi nam tử xuống núi.
"Nguyễn sư muội nói đúng đấy, mà hai người nhớ về sớm nhé".
Lại một nữ tử khác đi qua nhìn thấy hai hài tử kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/261922/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.