Hàn Tông gật đầu, hắn mỉm cười đáp:
"Kế của ta là…. Không mua gian hàng kia nữa!"
Rầm….
Hắn vừa nói ra, Bạch Tạng còn chưa tỏ thái độ, một gã nam tử phía sau đã nộ quát:
"Nguyên Văn, đây là kế của ngươi sao, đến trẻ lên ba cũng còn…!"
Gã nói chưa hết câu đã thấy hơi sai sai. Bỗng gã liến thấy ba vị sư huynh đang trầm mặc, thái độ này sao lạ quá.
Lúc này gã lại nghe Nguyên Văn cất lời:
"Không mua gian hàng nữa thì chúng ta cũng có ba điểm lợi!"
Nghe Hàn Tông nói vậy, Vô Tử Tà tỏ ý đáp:
"Nguyên sư đệ, ta nghĩ là chúng ta được ba điểm hại mới đúng!"
Gã giơ ba ngón tay tiếp lời:
"Một là, nếu chúng ta không mua gian hàng kia nữa, ta sẽ mất trắng ba mươi nghìn linh thạch đặt cọc. Thêm vào đó, kế sách lừa Lan Như Tiên cũng không thực hiện được. Cuối cùng, vẫn là làm lợi cho sư đệ đây…!"
Nghe gã nói ba điểm hại, mọi người trầm mặc gật đầu. Cái kế Hàn Tông đưa ra, khác nào bảo bọn họ chịu thua, không ăn được gà còn mất nắm gạo.
Ngược lại có người trầm mặc hồi lâu, hai mắt gã lóe linh quang...
Khác với Vô Từ Tà, về mảng kinh thương Bạch Tạng có kinh nghiệm phong phú hơn. Gã liền nhận ra ngay ý đồ trong lời nói của hắn, liền hỏi:
"Ba điểm lợi mà ngươi nói phải chăng….?"
Hàn Tông trầm ngâm hồi lâu, hắn gật đầu đáp:
"Thứ nhất chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/2362969/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.