Hộc! Hộc! Hộc!
Tiếng thở dốc vang lên ngoài cửa, Hạ Cơ chợt choàng tỉnh, nàng nhíu mày cảnh giác, một thanh trường kiếm tràn ngập hào quang lam sắc xuất hiện trong tay nàng, Hạ Cơ cũng hít một hơi, từng bước tiến tới bên cửa.
Kẽo…
Tiếng bản lề cũ kỹ vang lên, một cánh tay tràn ngập những hình xăm hình hoa tuyết quỷ dị xuất hiện. Trên mặt Hạ Cơ thoáng chốc tràn ngập sát khí, một kiềm lăng lệ đâm tới, không cần nhìn mà lại chuẩn xác từng ly nhằm chính giữa cổ họng người kia, chứng minh kiếm pháp và kinh nghiệm của nàng là cực kỳ phong phú.
Tròng mắt người tới co rút lại! Lúc này hắn muốn phản kháng cũng vô lực! Một kiếm kia tới quá đột nhiên, thời cơ cũng nắm bắt quá chuẩn xác, một kẻ đang kiệt sức như hắn còn có thể làm được gì?
Mệnh ta xong rồi sao?
Đáng tiếc! Không chết trong chiến đấu mà lại chết lãng nhách như vậy!
Khực!
Nhưng một lần nữa, diễn biến lại vượt quá tưởng tượng của hắn, chỉ thấy Hạ Cơ cũng kinh ngạc nhìn thấy dung mạo của hắn, sau đó không chút biến sắc ngừng chiêu, thu kiếm, động tác nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, không một chút khó khăn.
Đây là… thu phát tự nhiên ư? Từ khi nào mà một Võ Vương cũng có thể đạt tới cảnh giới dùng lực như vậy? Lâm Hàn mặc dù không phải Võ giả, nhưng kiến thức vẫn không đến nỗi tệ, hắn biết, hầu hết người đạt đến được cảnh giới thu phát tự nhiên đều đã đạt tới tu vi Võ Đế, hơn nữa còn phải là Võ Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuat-tra-tron-di-gioi/578934/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.