Thất thểu rời khỏi cổng thành, Đoàn Tiến Hàn vừa đi vừa bực tức đá đá mặt đất dưới chân, chẳng may đá trúng phải một hòn đá cứng, khiến hắn ngao ngao kêu cha gọi mẹ, cực kỳ đau đớn.
Soạt! Soạt!
Hàng loạt âm thanh loạt soạt vang lên, khí tức nguy hiểm tràn ngập trong bầu không khí. Đoàn Tiến Hàn thoáng chốc lạnh cả gáy, kinh hãi hô lên:
- Là ai? Mau ra đây! Giả thần giả quỷ!
Đáp lại hắn là một giọng nam lạnh lẽo, có phần hơi quen thuộc, ngữ khí thoáng chốc đã làm Đoàn Tiến Hàn lâm vào khủng hoảng:
- Chậc chậc! Đoàn nhị công tử! Trước đây ngươi oai phong biết bao, làm biết bao nhiêu việc táng tận thiên lương! Sao lúc đó ta không nhận thấy ngươi có một mặt hèn kém như vậy nhỉ!
Đoàn Tiến Hàn thấy được chân thân, là một gã lực lưỡng, cơ bắp đầy mình, khuôn mặt tà dị có mấy phần dữ tợn nhìn chằm chằm vào hắn, thoáng chốc, tinh thần Đoàn Tiến Hàn lạnh lẽo như rơi vào hầm băng:
- Ngươi... ngươi... ngươi là ai? Ngươi muốn gì?
- Chậc chậc! Muốn gì? Đương nhiên là giết ngươi!
Nói đến đoạn cuối, giọng nói của người này càng trở thêm lạnh giá, khuôn mặt phẫn hận tràn ngập sát khí:
- Tên khốn kiếp nhà ngươi! Tội ác nhiều tới mức việc mình làm cũng không còn nhớ rõ! Còn nhớ không? Một năm trước, ngươi đứng trước mặt ta, làm nhục hôn thê của ta đến chết! Sau đó còn chính tay đâm ta một kiếm xuyên tim! May mắn, từ nhỏ ta đã là trường hợp dị biệt, tim nằm lệch sang phải mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuat-tra-tron-di-gioi/578776/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.