Đêm hôm đó, Lâm Hàn không ra ngoài nữa. Đây là lần đầu tiên sau gần bốn tháng, hắn ở lại cùng Tuyết Thiên Lăng buổi tối.
Hắn không làm gì, cũng không muốn làm gì. Chỉ lẳng lặng ôm lấy thân thể thơm ngát của Tuyết Thiên Lăng, để đầu nàng tựa vào ngực hắn, ngủ một giấc thật ngon lành.
Tuyết Thiên Lăng rúc đầu vào ngực hắn, nghe nhịp tim hắn đập, trong lòng cảm thấy ngọt ngào, nhưng lại đa phần là cay đắng. Tại sao? Tại sao lại đến nông nỗi này chứ? Phải chăng chuyện này ngay từ đầu đã là một sai lầm?
Trong lòng trăm mối cảm xúc, Tuyết Thiên Lăng biết, cái ngày kia sắp đến rồi. Ngày mà hắn sắp xa nàng vĩnh viễn. Cứ nghĩ đến cảnh tượng ấy, trong lòng nàng lại thấy bàng hoàng, sợ hãi, thậm chí là khủng hoảng. Những tâm tình này, Tuyết Thiên Lăng chưa bao giờ phải nếm trải, ấy vậy mà bây giờ, chúng lại cùng ập đến, chiếm cứ tâm linh nàng, khiến nàng gần như tan vỡ.
Gần hai giờ sáng.
Mồ hôi lạnh bắt đầu chảy xuôi theo trán Lâm Hàn, thấm ướt đẫm chiếc gối bông, lan dần sang tóc mai Tuyết Thiên Lăng. Thân thể hắn cũng cảm thấy đau đớn thấu xương, giống như còn ngàn vạn con kiến đang cắn xé xương cốt hắn, nội tạng hắn, thề không ăn sạch hắn không bỏ qua vậy.
Khoảng thời gian này, đêm nào Lâm Hàn cũng phải chịu đau đớn kiểu như vậy, đó là dấu hiệu của việc dung hợp huyết thống. Nhưng những lần khác lại không thể so sánh với lần này. Ba tháng trôi qua, hắn đều có thể chịu đựng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuat-tra-tron-di-gioi/261883/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.