Ngủ ngon đẫy giấc cuối cùng nàng cũng chớp chớp đôi mắt mà đón nhận những tia nắng đầu tiên. Vừa thấy nàng thức dậy thì Lãnh Tuyết đã nhanh chóng trưng ra bộ mặt tươi cười đem một tô táo đến trước mặt Nhật Tâm, có lẽ lần trước thấy Nhật Tâm cùng hắn ăn táo trong hang đã cho rằng nàng thích món này, mà có lẽ sau lần đó hắn cũng đặc biệt có thiện cảm với thức ăn mà chúng ta vẫn gọi là “táo” kia.
Nàng nhìn dĩa táo khóe miệng khẽ run. Sáng sớm ăn táo là cho nàng giảm cân sao? Từ lúc đến đây nàng từ một người múp míp đã sụt liền 5kg trong có vài ngày, tốc độ giảm cân siêu nhanh. Còn giảm nữa chắc vòng 1 siêu cấp của nàng cũng teo mất, nhìn đĩa táo rồi nhìn lại cặp cam trắng trẻo ngày nào nay đã chuyển thành màu đồng, Nhật Tâm khẽ thở dài. Chợt nhìn lại chàng trai đối diện đang nhìn mình hết sức trông đợi. Nàng đành ngậm táo biến bi thương thành sức ăn mà nhanh gọn xử lý (điều này khiến ai kia nghĩ nàng rất thích ăn táo, mà nàng đã thích táo hắn cũng thích táo, ít nhất có loại trái cây cả nàng và hắn cùng thích hắn vui mà cười tít cả mắt),mặt khác hôm nay nàng còn việc phải làm là nghiên cứu về “đọa lạc giả”.
Người ta nói “biết người biết ta trăm trận trăm thắng”, muốn săn đọa lạc giả nhất định phải nắm rõ thói quen ưu nhược điểm của thứ kia. Nàng đã từng nghe Lạnh Tuyết gọi cú là đọa lạc giả nên trong suy nghĩ của nàng chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thu-dang-yeu/578355/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.