Nhật tâm bất tỉnh được đưa vào giường an dưỡng sau khi hết ngất thì nàng cũng ngủ luôn.
Ta thật không hiểu Nhật Tâm này là thế nào mà cứ hở tí là ngủ, mà đã ngủ là ngủ say, bất chấp tình huống, bóp trán, thở dài.
Ngủ no giấc trời cũng sáng. Nhật Tâm cũng đã ngủ dậy chớp mắt nhìn, thấy cửa khép hờ, Huyết Nhãn đang nằm sát cây cột treo răng và xương, nàng khẽ giật mình rồi tự chấn tĩnh. Tất cả những sự kiện hôm qua nàng quy đó là một giấc mơ. Còn giải thích sự có mặt của Huyết Nhãn là hôm qua nàng quên cài cửa nên nó chui vào, đó cũng là lí do cửa khép hờ.
Nhật tâm nàng không phải nói phủi là phủi chứ? Hôm qua xay ra biết bao nhiêu là chuyện đó. Một ấu niên là bị nàng kích thích mà trưởng thành, cả đêm náo loạn la hét. Bây giờ thì chỉ coi tất cả là giấc mơ, không quan tâm nói vứt ra sau ót là vứt sao? Ta biết nói gì với nàng đây.
Hít sâu, thở nhẹ, trấn tĩnh. Nhật tâm bước xuống lại gần Huyết Nhan đang mang hình dạng trăn vàng, lúc này hắn nghe tiếng động cũng mở mắt nhìn nàng. Hắn cũng ngủ quên vì hôm qua hóa hình mất sức quá mà.
-Hôm qua chị mơ một giấc mơ thật khủng khiếp. Chị mơ em là yêu tinh có thể biến thành người có thể nói chuyện còn rượt theo đòi ăn thịt chị. Đáng sợ quá--- Nhật Tâm cười trìu mến, nói xong làm bộ dạng le lưỡi đáng yêu khiến Huyết Nhãn một phen ngẩn ngơ.
Nhưng lúc này Huyết Nhãn đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thu-dang-yeu/578346/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.