"Đại khái là nghe lầm." Phượng Thành than nhẹ một tiếng, sau khi nói lời từ biệt với Cung chủ Ly Hận Cung giả, cùng Bạch Dạ Phong giục ngựa rời đi.
Bên trong xe ngựa, một loạt âm thanh bị ngăn trở. Trước kia cảm thấy Phượng Thành rất linh hoạt, lúc này sao lại khác vậy chứ?
Cung chủ Ly Hận Cung giả dỡ phòng bị xuống, nhìn theo bóng dáng hai người Phượng Thành cùng Bạch Dạ Phong trương lên một nụ cười lạnh, "Khởi hành." Sau đó trở về xe ngựa. "Thực thất vọng sao?" Nàng hỏi Mộ Dung Vân Thư.
Mộ Dung Vân Thư giương mắt nhìn về phía nàng, vô cùng bình tĩnh mỉm cười, tiếp theo cúi đầu tiếp tục khẽ vuốt mặt Sở Trường Ca.
Cung chủ Ly Hận Cung giả không dự đoán được phản ứng của nàng lại bình thản như vậy, không khỏi nhíu mày, trong lòng bỗng nhiên có một loại dự cảm không tốt. Cảm thấy, sự tình không dễ dàng mà qua như vậy.
Không thể không nói, có đôi khi trực giác nữ nhân lại chuẩn khiến người giận sôi.
Lúc chạng vạng, bỗng nhiên trời đổ mưa to, đoàn xe ra roi thúc ngựa, ngay khi cả người ướt đẫm thì tìm được một cái miếu đổ nát ở phía trước mà đụt mưa. Khéo là, Phượng Thành cùng Bạch Dạ Phong đã ở đây. Nhìn dung nhan (hai anh này là nam mà tác giả dùng từ này, các sắc nữ cũng biết là đẹp thế nào rồi ^^) sạch sẽ của bọn họ, hai người hẳn là khi mưa vừa mới bắt đầu rơi liền chạy vào, bởi vì trên quần áo bọn họ chỉ dính lác đác loang lổ vài vệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521446/quyen-2-chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.