"Cũng may Sở huynh có thiện tâm, nguyện ý cho ta đi nhờ một đoạn đường." Lý Thiếu Khanh nhảy lên xe ngựa.
Thiện tâm? Ngày sau ngươi sẽ hối hận sao mình không sinh ra sớm vài năm. Mộ Dung Vân Thư thản nhiên nhìn Sở Trường Ca liếc mắt một cái, thấy hắn quả thật cam chịu hành vi của Lý Thiếu Khanh, liền cũng từ bỏ, chỉ nói: "Ngươi điều khiển xe ngựa."
Lý Thiếu Khanh sửng sốt, nói: "Ta sẽ không lái xe." Hắn đến đi nhờ xe, không phải vội đến làm mã phu.
Mộ Dung Vân Thư: "Người không lái xe, không có tư cách ngồi trên xe." Ngụ ý, hoặc là ở bên ngoài đánh xe, hoặc là đi bằng hai chân.
"Chẳng lẽ ngươi có đánh xe sao?" Lý Thiếu Khanh mất hứng nói.
Mộ Dung Vân Thư nhíu mày, "Cần ta chứng minh?"
Lý Thiếu Khanh cũng nhíu lông mi không nói lời nào, biểu tình kia rõ ràng đang nói "Có khả năng thì ngươi đánh cho ta xem".
Khóe miệng Mộ Dung Vân Thư nhếch lên, cuộn tay áo lên như sắp ra trận, lại bị Sở Trường Ca ngăn cản. "Hoặc là đánh xe, hoặc là cút đi." Sở Trường Ca đem roi ngựa quăng cho Lý Thiếu Khanh, lạnh lùng nói.
Lý Thiếu Khanh chụp được roi ngựa, phụng phịu nói: "Ta nguyện ý bỏ tiền ra mướn mã phu."
Mộ Dung Vân Thư nói: "Ngựa rất gầy, kéo không nổi nhiều người. Có ngươi là đủ rồi. Ta có thể tạm chấp nhận."
Ngựa rất gầy? Lúc trước không phải đã kéo bốn người sao?
Bảo hắn làm mã phu nàng còn nói là tạm chấp nhận? Người đó cắt đứt xe nàng thì không tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521440/quyen-2-chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.