Bỗng nhiên, Mộ Dung Vân Thư mở mắt ra, lẳng lặng chăm chú nhìn chủ nhân cái tay kia thật lâu, hỏi: "Chàng có biết ranh giới giữa yêu và hận là cái gì không?"
Sở Trường Ca chấn động mạnh, tay hung hăng run lên một chút."Không biết."
Mộ Dung Vân Thư lại nhìn hắn trong chốc lát, thu hồi tầm mắt, gục đầu xuống nhẹ giọng nói, "Thiếp cũng không biết."
"Nàng hận ta sao?" Sở Trường Ca hỏi, giọng nói mang theo run run.
Nghe vậy, Mộ Dung Vân Thư ngạc nhiên lại nhìn về phía hắn, "Sao chàng có thể hỏi loại vấn đề này?"
"Vừa rồi nàng hỏi ta ranh giới giữa yêu và hận, ta nghĩ đến..." Sở Trường Ca không nói cho hết lời, cúi đầu nhìn nàng.
"Chàng suy nghĩ nhiều." Mộ Dung Vân Thư nói, "Chỉ là thiếp rất ngạc nhiên, vì sao có người yêu một người, yêu đến hận. Rõ ràng, yêu chính là yêu, sao có thể biến chất?"
Mộ Dung Vân Thư nói nhàn nhã nhẹ nhàn, Sở Trường Ca lại nghe cảm xúc mênh mông, kích động cảm thấy lưng run run.
Hắn chỉ biết nàng không đổi, hắn biết!
Sở Trường Ca trầm ngâm giây lát, mới giống như dùng hết khí lực toàn thân trầm giọng gọi một tiếng, "Vân Thư..."
Không biết sao, Mộ Dung Vân Thư lại vì một tiếng "Vân Thư" này của hắn mà ẩm ướt hốc mắt. Không cam lòng, đấu khí, quật cường... Trong khoảnh khắc tan thành mây khói, chỉ còn đầy ngập tình yêu. Nàng là như thế... khát vọng như thế...
Nhắm mắt lại, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, làm nóng hai gò má.
"Sở Trường Ca." Mộ Dung Vân Thư tựa đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521434/quyen-2-chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.