Đông hộ pháp vô cùng đồng tình vỗ vỗ vai Bắc hộ pháp, đưa cho hắn một ánh mắt "Huynh đệ, nén bi thương", sau đó hỏi Sở Trường Ca, "Có phải Giáo chủ có an bài khác hay không?"
"Ừ." Sở Trường Ca khen ngợi liếc hắn một cái, nói: "Các ngươi chia làm hai tổ, cùng nhau đem Thiên đế và Dạ đế thỉnh đi gặp đứa cháu nhỏ của bọn họ ở kinh thành."
Bốn người nhất thời mừng rỡ. "Tuân mệnh!" Loại sự tình ‘mời người’ này, bọn họ sở trường nhất.
Sau khi bốn người Đông Tây Nam Bắc rời đi, Mộ Dung Vân Thư nhân tiện nói: "Chàng làm như vậy, không sợ Lưu lão tướng quân quay về Kim Lăng chém chàng sao? Lúc trước hắn nói với các quan lại, ai chủ trương giải hòa liền chém chết."
Sở Trường Ca nhíu mày: "Cho nên ta phong hắn làm đại nguyên soái." Chờ hắn từ tiền tuyến trở về, đại cục đã định.
Mộ Dung Vân Thư bừng tỉnh đại ngộ, thì ra lúc trước hắn chấp nhận đề nghị của Lưu lão tướng quân, phái binh trấn áp liên quân của Hoa Dạ Ly cùng Hoa Thiên Thành, là điệu hổ ly sơn. Mượn thăng để gián (chức),đẩy đi biên cương.
"Thiếp đột nhiên phát hiện chàng kỳ thực rất thích hợp làm hoàng đế." Làm việc luôn chứa ẩn tình, giữ kín như bưng, mượn chuyện phong Lưu lão tướng quân làm đại nguyên soái này mà nói, ngay cả nàng cũng không phát hiện dụng ý chân chính của hắn. Quả nhiên là lòng vua khó dò.
Sở Trường Ca trầm mặc một lúc, bỗng nhiên mỉm cười, cười nói: "Nếu không gặp được nàng, những lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521416/quyen-1-chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.