"Vừa rồi có chuyện gì chàng muốn nói với thiếp?" Mộ Dung Vân Thư hỏi.
Nàng nhắc nhở, Sở Trường Ca mới nhớ lại mục đích mình tới nơi này, trong lòng nổi lên một chút cảm xúc, đặc biệt trầm trọng nói: "Nội các nhất trí cho rằng, nay sinh tử của Đại Nghiệp Vương Triều đã vô cùng bị đe dọa, cần hậu cung tham chính."
"Là nội các nhất trí, hay là ý của chàng?" Mộ Dung Vân Thư thực không nể mặt hỏi.
"Nội các." Vẻ mặt Sở Trường Ca thản nhiên, đúng lý hợp tình đáp.
Mộ Dung Vân Thư trầm ngâm giây lát, nói: "Thiếp có thể quyên tiền."
"... Vi phu không đến đòi tiền." Vẻ mặt Sở Trường Ca đen thui.
"Thiếp biết. Nhưng thiếp chỉ có tiền." Mộ Dung Vân Thư nói: "Phiền chàng thay thiếp nói với mấy người bảo thủ, đem trượng phu của mình đẩy vào hố lửa đã là cực hạn, thiếp sẽ không tự dâng chính mình. Đây là vấn đề nguyên tắc."
Khóe miệng Sở Trường Ca run lên vài cái, "Phu nhân thực sự nguyên tắc." Mười phần nghĩ một đằng nói một nẻo.
Mộ Dung Vân Thư tự động loại bỏ kiểu nghĩ một đằng nói một nẻo, cười nói: "Người phải có nguyên tắc, mới có thể sống tự tại được."
"Nguyên tắc của phu nhân chính là hết thảy phiền toái đều xin miễn thứ cho kẻ bất tài bao gồm cả vi phu, đúng không?" Sở Trường Ca thực bất đắc dĩ. Người khác cưới là hiền vợ, hắn cưới là vợ nhàn. Khác một chữ lại khác nhau một trời một vực.
"Cũng không phải là tất cả." Mộ Dung Vân Thư nói: "Phải xem là phiền toái gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521411/quyen-1-chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.