Đúng là họa vô đơn chí!
Nguyên văn: “Ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ, thuyền trì hựu dục đả đầu phong”, xuất phát từ tác phẩm “Tỉnh thế hằng ngôn” của Phùng Mộng Long, nghĩa là: phòng dột còn phải trải qua mưa suốt đêm, thuyền đến trễ còn phải đi ngược gió, hàm ý họa vô đơn chí, tai họa đến dồn dập.
Bệnh dịch trong thành Kim Lăng lan truyền không thể kiểm soát được, chỉ trong một đêm tiếng kêu than đã vang dậy khắp đất trời. Cũng may là sau khi các đại thần vào thành đã phong tỏa cửa thành, bệnh dịch không lây truyền được sang các thành trấn khác.
Thiên tai nhân họa, an nguy của Đại nghiệp vương triều đang sớm bị đe dọa.
Lòng các vị đại thần như có lửa đốt, vừa lo lắng cho an nguy quốc gia lại vừa sợ mình bị chôn thân ở Kim Lăng, một nhóm người đang hoang mang lo sợ tập trung trước cửa Mộ Dung phủ.
“Lưu lão, ở đây ngài có thân phận cao nhất, ngài nói bây giờ chúng ta nên làm gì?”
Lưu lão tướng quân trầm mặc mấy giây, chợt mãnh liệt ngẩng đầu lên trợn tròn đôi mắt, hào khí ngất trời kêu to: “Lão phu liều mạng với ngươi!” Dứt lời, hùng hổ đi vào cửa.
“Lưu lão tướng quân, ngài hãy nghĩ lại đi!” Có người kéo kéo hắn, nói: “Tới Kim Lăng lâu như vậy, ngài vẫn chưa hiểu sao? Mộ Dung Vân Thư cùng Sở Trường Ca….. hoàng tử cũng không phải dễ chọc. Ngài cứ xông vào như vậy, e rằng lại chữa lợn lành thành lợn què”.
Lưu lão tướng quân nói: “Hừ! Lão phu đã đi tới nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521406/quyen-1-chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.