"Bẩm báo Vương gia, phía sau truyền đến tin tức, lương thảo bị cướp!"
Nghe được binh lính bẩm báo, Hoa Dạ Ly thiếu chút nữa không đứng vững. Thật lâu sau, hắn mới vẫy tay ý bảo binh lính tới báo tin lui ra.
"Vương gia, vì kế hoạch, hiện tại chỉ có thể cúi đầu với Sở Trường Ca." Từ Hộc đề nghị.
Tay phải Hoa Dạ Ly ở trên bàn đấm một cái, phát ra một tiếng vang rất nhỏ, bóng dáng có vẻ vô cùng cô đơn. "Truyền tin cho Sở Trường Ca, lương thảo đổi Thịnh vương, ta ở trong doanh đợi hắn. Trước nửa đêm, nếu không thấy lương thảo, trên đời sẽ không có Thịnh vương."
"Vạn lần không thể, Vương gia!" Từ Hộc nói: "Buông tha Thịnh vương, chẳng khác nào thả hổ về rừng, hậu hoạn vô cùng! Sở Trường Ca muốn là mẹ con Mộ Dung Vân Thư, chúng ta có thể dùng bọn họ để trao đổi."
Hoa Dạ Ly nói: "Cho dù cá chết lưới rách, bổn vương cũng sẽ không dùng Mộ Dung Vân Thư để trao đổi với hắn."
"Vương gia..."
"Tâm ý bổn vương đã quyết, ngươi lui ra."
"Vương..." Mới mở miệng, Từ Hộc đem chữ "Gia" nuốt trở lại, hóa thành một tiếng thở dài thật dài, nản lòng rời đi.
Hoa Dạ Ly nhắm mắt lại, lắng nghe ngoài trướng ngựa hí người cười, trong lòng thê lương nói không nên lời. Vì sao hắn hăng hái, khi đụng tới vấn đề Mộ Dung Vân Thư, liền chật vật không chịu nổi? Cho dù là thắng, cũng thắng rất chật vật.
Nếu có thể, hắn thật tình nguyện chính mình chưa từng yêu thương nàng.
*
Sở Trường Ca tiếp nhận điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521397/quyen-1-chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.