Giọng nói của Sở Trường Ca vốn dĩ cực kỳ dễ nghe, lúc này lại cố ý thu hồi lệ khí (khí thế bức người),có vẻ cực kỳ dịu dàng, làm cho người ta như cây gặp gió xuân. Dĩ nhiên, gió xuân chỉ thổi trúng một người là tân nương tử.
Mọi người Ngũ Độc giáo nghe thấy âm thanh Tiếu Lý Tàng Đao (nụ cười giấu dao găm ^^),chỉ cảm thấy rợn cả tóc gáy. Nhưng bọn hắn cũng không vì vậy mà lùi bước, bởi vì bọn họ tin tưởng, yếu không địch lại mạnh, Sở Trường Ca lợi hại hơn nữa, cũng chỉ có một người, bên cạnh lại có một gánh nặng, tuyệt không trốn thoát khỏi bao vây dày đặc của bọn họ.
"Còn Thiên nữ ngươi tính thế nào?" Thánh nữ hỏi.
Sở Trường Ca nói: "Thế nào thì nàng cũng không phải là người của ta."
Thánh nữ không tin, chất vấn: "Không phải ngươi thì là ai?"
Sở Trường Ca không trả lời nàng ngay..., khóe miệng nâng lên một chút ý cười, cái loại cười đùa dai đó, cười đáp để cho mọi người đều cho rằng hắn không trả lời thì mới nhàn nhạt khạc ra tám chữ, "Thiên hạ Cửu Châu đoạt mệnh La Sát."
Phút chốc, mọi người cũng hít một ngụm khí lạnh.
La Sát vừa ra, thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền*, không chỗ có thể trốn, chỉ có thể chết.(*trên trời dưới đất - trích trong Trường Hận Ca của Bạch Cư Dị)
Lăn lộn trên giang hồ, mọi người đều biết rõ, Sở Trường Ca là một người vô cùng tự phụ, mặc dù ‘thiên hạ Cửu Châu đoạt mệnh La Sát’ một khi tụ họp, Thiên Thượng Địa Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521350/quyen-1-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.