Khi Phượng Thành cùng Sở Tích Nguyệt tìm được Sở Trường Ca thì hắn vẫn còn ở đình nghỉ mát, bộ dáng của một người chồng đang oán giận.
"Mộ Dung đâu?" Sở Tích Nguyệt vừa hỏi vừa ngó trái ngó phải.
"Nàng đi rồi." Vẻ mặt của Sở Trường Ca có chút hồn bay phách lạc.
Vẻ mặt Sở Tích Nguyệt kinh ngạc, "Đi tới chỗ nào?" Nơi này chính là nhà của nàng mà.
Sở Trường Ca nói: "Thư phòng."
"......" Vẻ mặt Sở Tích Nguyệt đầy hắc tuyến, hung hăng nện cho hắn một sự khinh bỉ thật lớn, nói: "Đi thư phòng thì nói làm gì!" Còn tưởng rằng rời nhà đi ra ngoài. Hù chết nàng!
"Không có ở bên người thì tính bỏ đi." Sở Trường Ca buồn bã nói.
Sở Tích Nguyệt nháy mắt mấy cái, "A Trường, các ngươi cãi nhau?"
"Không có."
"Vậy sao ngươi lại mang bộ dáng buồn bực không vui vậy?"
"Nàng......" Sở Trường Ca dừng một chút, cắn răng nghiến lợi nói: "Nàng cùng đi với cái tên Nhiếp Thanh kia!"
Đi rồi...... Nói như là vợ mình cùng người ta chạy trốn vậy. Sở Tích Nguyệt trợn trắng mắt lần nữa, nàng phát hiện, bào huynh (anh ruột) này từ nhỏ cùng với nàng huyết mạch tương liên, tâm linh tương thông, càng ngày càng cổ quái. Lúc thì vui mừng, lúc thì đột nhiên buồn rầu, so với mẹ lại còn hỉ nộ vô thường hơn (vui buồn thất thường).
Sở Trường Ca càng nghĩ càng giận, hắn thật vất vả mới cùng người yêu ở cùng một chỗ trong chốc lát, lại có người không thức thời tới phá hư bầu không khí, có người tới phá hư không khí thì cũng thôi đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521323/quyen-1-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.