Đại hán râu quai nón nói: "Bốn vị hộ pháp cũng đừng do dự nữa, sinh tử tồn vong của ma giáo quan trọng hơn."
Bốn người vẫn không thể hạ quyết tâm, chuyện này nếu đặt ở trên người người khác nhất định an nguy của ma giáo là trên hết, nhưng giáo chủ người này, trời sanh tính tình trái ngược, ý nghĩ luôn không giống với người khác, không chừng ở trong lòng hắn, phu nhân mới là khẩn yếu nhất. Dù sao, vì tìm kiếm thuốc giải cho phu nhân, giáo chủ ngay cả mạng cũng bất chấp.
Tứ Đại Hộ Pháp còn chưa mở miệng, Mộ Dung Vân Thư liền lạnh nhạt nói: "Vấn đề chi phí các ngươi cũng không cần phải phiền lòng rồi, theo ta lên lầu lấy đi." Nói xong, đứng dậy đi lên lầu.
Bốn người tất cả không lí giải được, bọn họ khi nào thì phiền lòng về vấn đề chi phí vậy? Ma giáo mặc dù không so với Mộ Dung phủ, nhưng tiền cũng không thiếu, hơn nữa, thật sự không có tiền, còn có thể ‘cướp của người giàu giúp người nghèo khó’ chứ sao.
Lục Nhi thấy bốn người không có phản ứng, vội vàng nháy mắt thúc giục: "Nhanh đi nha. Chẳng lẽ còn muốn tiểu thư tự mình đưa xuống tới cho các ngươi sao?"
Bốn người nhất thời tâm lĩnh thần hội, Đông hộ pháp đối với Đại hán râu quai nón nói: "Ngươi ở đây này chờ chốc lát, chúng ta đi rồi về." Nói xong, theo sát Mộ Dung Vân Thư lên lầu. Sau khi bốn người cùng bước vào cửa, Mộ Dung Vân Thư ý bảo Bắc hộ pháp đóng cửa phòng, sau đó nói: “Người ở dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521287/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.