<tbody>Cổ thụ che trời, Phật tháp trong mây, thanh đăng treo dài, tiếng chuông vang vang, Thiếu Lâm tự thật không hổ là ngàn năm cổ tháp, chỉ là đứng ở cửa tự nhìn lên tấm biển vàng cao mấy trượng cũng đủ để cho người cảm thấy kính nể.
"Phật Môn trọng địa, nữ tử không được đi vào. Nữ thí chủ mời về."
Mộ Dung Vân Thư mới vừa bước lên bậc thang liền bị tiểu hòa thượng quét sân cản lại. Nàng hé miệng mà cười cười, nói: "Tiểu sư phụ sao biết ta là nữ tử?"
Tiểu hòa thượng gãi cái ót cười ngây ngô, "Dáng vẻ của nữ thí chủ như thế này, không phải nữ tử, còn có thể là nam tử hay sao?"
"Nếu là nam tử có như thế nào?"
"Không thể nào, nam tử sao có thể ăn mặc như vậy." Tiểu hòa thượng vừa nói vừa lắc đầu.
Mộ Dung Vân Thư cười nói: "Tiểu sư phụ là người tu hành, biết được trong hư có thật, trong thật có hư, có lúc chính mắt nhìn thấy hiện vật, cũng không nhất định là thật."
"Ý của thí chủ là, thí chủ không phải là nữ tử?" Tiểu hòa thượng mặt u mê hỏi.
Mộ Dung Vân Thư chỉ cười không nói.
"Nhưng thí chủ rõ ràng chính là nữ tử a, tại sao lại không phải nữ tử?"
"Tu hành kham khổ, đường tu chậm chạp, chỉ cần tiểu sư phụ dốc lòng tu phật, ta tin tưởng người cuối cùng có một ngày sẽ hiểu được đạo lý này. A di đà Phật, thiện tai thiện tai." Mộ Dung Vân Thư vừa nói vừa đi vào bên trong, ngữ điệu cao thâm đạm bạc, nghe rất có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521277/quyen-1-chuong-33.html