Phượng Thành cũng cười, nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi tính toán kéo ta xuống nước đấy."
"Ta là không đành lòng phá hư nhã hứng sống chết mặc bây của các hạ." Mộ Dung Vân Thư trả lời.
Bắc hộ pháp không hiểu nhìn về phía Phượng Thành, "Ngươi rõ ràng cũng ăn những món ăn này, sao lại không trúng độc?"
Phượng Thành nhướng đôi mày rậm, nói: "Bởi vì ta chỉ ăn món ăn không có độc."
Nghe vậy, trong tim Tứ Đại Hộ Pháp Đông, Nam, Tây, Bắc nhất thời không hẹn mà cùng dâng lên một loại cảm giác thê lương ‘hài tử không mẹ giống như cọng cỏ’. Thật là nhớ giáo chủ, mặc dù hắn cũng thường xuyên đích thân lấy độc dược cho bọn hắn làm cơm ăn, nhưng người khác hạ độc, hắn tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn bọn hắn ăn.
Mộ Dung Vân Thư không để ý tới ánh mắt ai oán của bốn người, nhìn Khai Sơn ngũ hổ một cái, sau đó nói với Phượng Thành: "Làm phiền rồi."
Phượng Thành khẽ vuốt cằm, liếc nhìn Khai Sơn ngũ hổ, hỏi Mộ Dung Vân Thư: "Giải cho người nào?"
"Tùy tiện, ngươi cảm thấy người nào thuận mắt."
"Thật ra thì ta cảm thấy người nào cũng đều không thuận mắt."
Mộ Dung Vân Thư mặt lộ vẻ im lặng, lạnh nhạt nói: "Bên phải, chính là người đó."
"Được." Phượng Thành lập tức vận nội lực ép Huyết Thủ Ấn trên mặt Sơn Đại Hổ ra.
Gương mặt sau khi lấy lại tự do, chuyện thứ nhất Khai Sơn Đại Hổ làm chính là chỉ vào Nam hộ pháp cả kinh kêu lên, "Ngươi là Huyết Thủ Ấn Quách Thiểu Tề!"
"Đã từng là." Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-the-ta-phu/1521273/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.